MÃI MÃI TUỔI 15

MÃI MÃI TUỔI 15

Tina Yuan

Hoàng Dương yêu dấu của mẹ!

Tâm thư này là những gì mẹ muốn gửi tới con, tình yêu của mẹ. Lòng mẹ đang thắt đau khi nghĩ về con, đứa con trai mẹ thai nghén chín tháng mười ngày, đứa con trai mẹ dốc lòng nuôi dạy suốt 15 năm trời với bao yêu thương và lo lắng.

Sống trên đời này, mẹ đã trải qua nhiều lần thay đổi xuân, hạ, thu, đông. Với mẹ, mùa xuân vẫn luôn là mùa đẹp nhất trong năm bởi tiết trời xuân luôn gợi lên biết bao cảm xúc của yêu thương, của hạnh phúc. Mùa xuân cũng là lúc cỏ, cây, hoa lá đua nhau khoe sức sống tràn đầy, viên mãn, là lúc những cành đào bung khoe sắc hồng rực rỡ. Khi mẹ mang bầu con, cũng là lúc mùa xuân vừa chớm, con dần thành hình trong tình yêu thương được vun trồng của cả bố và mẹ.

Con ra đời, đem lại cho bố mẹ biết bao hạnh phúc. Mẹ nhớ mình đã khóc khi nhìn thấy con lần đầu tiên. Mẹ nhớ cảm giác cầm trong tay bàn tay mỏng manh yếu đuối của con, nhớ chiếc răng đầu tiên của con nhú lên, nhớ bước đi chập chững lần đầu, nhớ tiếng gọi mẹ đầu tiên của con, nhớ ngày đầu tiên con đi mẫu giáo, ngày đầu tiên đi học lớp 1,… 15 năm, có biết bao lần đầu tiên như thế. Khi con lớn dần, mẹ những tưởng những ngày ấy đã đi xa lắm, nhưng không, giờ ngồi đây, những lần đầu ấy của con lại như một cuốn phim quay chậm trong đầu mẹ, xót xa và đau đớn biết bao!

15 năm, vì có sự tồn tại của con trong thế giới này mà mỗi ngày của mẹ đều là ngày có ý nghĩa. Con của mẹ cứ lớn dần từng ngày, từng tháng, từng năm, bên cạnh mẹ, trong gia đình ta. Có lúc con từng khiến mẹ buồn, nhưng những niềm vui con mang lại thì nhiều không kể xiết. Thực sự là, khi có con, chỉ cần con được khỏe mạnh, ngày nào cũng có thể nhìn thấy con, thì những người mẹ người cha như bố mẹ đã được tiếp thêm động lực sống và làm việc. 

Mẹ nhớ nụ cười của con, tiếng khóc của con, đặc biệt nhớ tiếng gọi lớn mỗi khi con về nhà sau mỗi ngày tan học. Mẹ nhớ dáng hình con, đã lâu mẹ không được ôm con vào lòng, che chở con và ru con như những ngày con còn bé bỏng. Vì con trai mẹ đã lớn rồi, đã đi học cấp hai và trở thành một đứa con ngoan ngoãn, giỏi giang, trở thành niềm tự hào của bố mẹ. Con của mẹ đã từng rất hạnh phúc, đặc biệt là khi con vào học tại một ngôi trường mà mẹ hoàn toàn yên tâm khi gửi trọn niềm tin.

Người ta thường nói “Nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò”, mẹ cũng từng một thời như thế. Nhưng mẹ không ngờ rằng định mệnh của con lại kết thúc bởi một nhát dao oan nghiệt, vì những ân oán cá nhân của tuổi học trò, cái tuổi mà con trai mẹ đáng ra phải được trải nghiệm rất nhiều điều thú vị của một thiếu niên. Con đã mãi mãi ra đi, rời xa vòng tay mẹ ở tuổi 15, không bao giờ có thể trở về bên mẹ, bên gia đình được nữa.

Nỗi đau này lớn quá, quá sức chịu đựng của mẹ. 

Khi nhận được cuộc điện thoại của nhà trường, trong mẹ vẫn còn hi vọng, mẹ hi vọng người ta có thể cứu sống con. Mẹ và gia đình đã cùng cầu nguyện một phép màu có thể cứu sống cậu ấm khôi ngô bé bỏng của mẹ. Nhưng phép màu không xảy ra. Con trai của mẹ đã trút hơi thở cuối cùng và phải một mình nằm cô đơn trong nhà xác. Con ra đi, một mình trong sợ hãi, trong đau đớn và ngỡ ngàng của cả bản thân con và gia đình. 

Thiên ngôn vạn ngữ cũng không thể mô tả hết được nỗi đau của một người mẹ mất con. Chỉ mới hai tiếng trước con còn cười với mẹ, chào mẹ đi học. Chỉ mới hai tiếng trước con còn sống khỏe mạnh và hoàn hảo trước mặt mẹ. Mẹ đau, mẹ rất đau, mẹ tự đấm vào tim mình mà không thể làm gì để cứu con. Mẹ có thể oán trách ai đây? Oán trách đứa trẻ kia, hay oán trách mình đã không gần gũi con hơn và không bảo vệ được con? Số phận này cay nghiệt đến thế, bất công đến thế, dù mẹ oán trách trời đất thì cũng không mang con về với mẹ được nữa. 

Mẹ khóc cạn nước mắt vẫn không thể tin cuộc đời sau này đã mất con vĩnh viễn. Nhiều buổi chiều, lúc hoàng hôn, mẹ đứng trên tầng hai ngôi nhà của chúng ta mong ngóng nhìn ra xa mường tượng cảnh con về. Làng quê của chúng ta thật thanh bình, hai triền đê, con đường nhỏ, hàng cột điện cao thế cùng những cây xanh bao quanh như một bức tranh tuyệt diệu. Và thế giới ngoài kia có bao nhiêu điều mới lạ. Nhưng giờ đây cậu ấm của mẹ mãi mãi sẽ không còn được nhìn thấy nữa.

WhatsApp Image 2022 01 08 at 12.38.24 867x1024 - MÃI MÃI TUỔI 15

Giờ đây, khi lắng lòng mình lại, mẹ hy vọng ở thế giới bên kia con sẽ thật bình an, nếu có kiếp sau, mẹ nguyện cầu cho con lại làm con của mẹ, để mẹ con mình lại tiếp tục cùng nhau đi hết chặng đường của cuộc đời trọn vẹn.

Yên nghỉ con ơi! 

5 1 vote
Article Rating
Subscribe
Notify of
0 Comments
Inline Feedbacks
View all comments
0
Would love your thoughts, please comment.x
()
x